Cẩm nang

Từ "sân" và "xân", "nguyên" và "cựu"

HỎI:

1.

Trong tiếng Việt có từ  “sân” và “xân”. Riêng từ sân có được giải nghĩa trong các từ điển tiếng Việt rất rõ ràng. Nhưng từ xân tôi đã tra cứu ở nhiều cuốn từ điển tiếng Việt, kể cả Từ điển tiếng Việt của Giáo sư Nguyễn Lân cũng không thấy có từ xân (vần X). Trên thực tế từ xân được gặp ở tên người.

Xin quý báo giải nghĩa cho từ xân này và dùng trong những trường hợp nào?

2.

Đọc báo hoặc nghe đài, xem ti vi thường nghe nói tới từ “nguyên” và “cựu” để chỉ vị chức sắc nào đó đã thôi không đảm nhiệm chức vị được giao nữa hoặc đã nghỉ việc. Cùng một ý nghĩa nhưng khi thì dùng nguyên, khi thì dùng cựu. Vậy đề nghị quý báo cho biết từ nguyêncựu dùng thế nào là chuẩn và hợp lý?

Nguyễn Đình

Đường Hoàng Hoa Thám - phường Liễu Giai - quận Ba Đình - Hà Nội)

Tâm gì thấy nấy

Một hôm Tô Đông Pha đến chơi chùa, cùng ngồi thiền với nhà sư, trong khi ngồi thiền thấy an lạc xuất hiện.

Sương siu

HỎI:

Trong quyển Chinh phụ ngâm bị khảo, ở bản dịch F (Khuyết danh) có hai câu:

Kìa xem đôi én dập dìu,

Trọn mùa ríu rít sương siu đầu rường.

GS Hoàng Xuân Hãn đã phiên âm hai chữ  霜 超  là sương siu và đã chú thích là bịn rịn.

Chúng tôi đề nghị tạp chí Hồn Việt cho biết phiên âm và chú thích như vậy có đúng không?

Đào Văn Bích

(TP.HCM)